🦪 Truyện Tình Yêu Đơn Phương Của Con Gái

Tình yêu đơn phương của người con gái còn là cảm giác đắm mình vào trong những mộng mơ về người ấy, về những giây phút cả hai được ở bên cạnh nhau hay chính là mộng tưởng về một cái ôm, ánh mắt và nụ cười. Khi quay về thực tại, cô gái đó mới nhận ra rằng cả mình và người ấy đều không là gì của nhau. Đọc truyện ngôn tình ngắn hay này, bạn sẽ cảm nhận được nhiều cung bậc cảm xúc của tình yêu. Sự hối hận, đau đớn khi không giữ được tình yêu, cả những hạnh phúc đơn giản khi nhìn thấy người yêu được hạnh phúc, tất cả đều rất nhẹ nhàng, sâu lắng. 7. Yêu đối chọi phương y như một vòng tròn, ta đi mãi, đi hoài vẫn không kiếm thấy điểm dừng. Kẻ đứng ko kể gọi ta là ngây ngốc, người không hiểu biết nhiều kêu ta khờ dại. Nhưng mà tình yêu solo phương của họ đẹp đến nhường nào, họ bao gồm nhìn từng nào cũng tất yêu hiểu được. ️ Đọc truyện tranh Tình Đơn Phương Chap 1 Tiếng Việt bản đẹp chất lượng cao, cập nhật các Chap mới nhanh và sớm nhất liên tục mỗi ngày tại Comics24h Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Đọc truyện Tiên luyện chi lộ full - Phần 2 trên điện thoại, cập nhật hằng ngày. CHƯƠNG 114: LUYỆN NGỤC LỘ- CON TIN. Cho dù Triệu Thụy đơn thuần đến đâu cũng biết đám tu sĩ chung quanh khăng định không có hảo ý với mình. Cho dù là mập mạp đứng bên cạnh, trong mắt TOP 100+ Truyện tình yêu đơn phương buồn hay nhất hiện nay 2021. "Trên đời này có 1 thứ tình cảm đau đớn nhất nhưng cũng vĩ đại nhất đó là tình yêu đơn phương". Yêu đơn phương giống như một vòng tròn, ta đi mãi, đi hoài vẫn không tìm thấy điểm dừng. Kẻ đứng ngoài gọi ta là ngây ngốc, người không hiểu kêu ta khờ dại. Bí Mật Của Anh. Mời quý thính giả cùng đón nghe truyện ngắn tình yêu Bí Mật Của Anh của tác giả Nguyễn Hạ Vy. Truyện kể về cô gái Đình Đình bị cha dượng gả bán cho một gia đình quyền thế. Đáng buồn thay khi chồng của cô lại là một tên ngốc Yêu đơn phương. Rồi mọi chuyện cũng sẽ qua. Em biết thế. Rồi cơn say này cũng nhanh chóng qua đi. Rồi anh và em cũng sẽ là anh em tốt, hay chí ít ra cũng là bạn tốt.Rồi sẽ có ngày nhớ lại…. Em sẽ mỉm cười, vì đã có lúc em quý anh… hơn cả một người bạn. Linh hồn cằn cỗi. Hóa ra chúng ta đều cùng yêu một người. STT Hay Về Tình Yêu Đơn Phương Của Con Gái. Còn đây là trọn bộ tuyển tập những Cap Hay Về Tình Yêu Đơn Phương Của Con Gái để bạn cảm thấy vui hơn và nhẹ lòng hơn. Đã có lúc em nhớ lắm nhưng vẫn giả vờ không có gì, muốn gặp lắm nhưng vẫn cố gắng kiềm chế. 8FzXwB7. - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình để nhớ" Người con gái của tôi, em không yêu tôi. Người con trai em yêu là một cậu bé bằng tuổi, cậu bé hay ho mà mỗi lần nhắc tên mắt em lại hấp háy cười. *** Chiều mưa... Em là đứa con gái kì lạ, khó hiểu nhưng có vẻ chính cái kì lạ, khó hiểu nơi em khiến trái tim tôi lạc nhịp vào cái ngày đầu tiên ấy... Tôi gặp em một chiều mưa rơi hối hả, mưa cuối mùa nặng hạt và lạnh buốt. Một đứa con trai như tôi cũng phải so vai vì lạnh. Đứng trong hiên nhìn mưa rơi, chẳng có vẻ gì là thú vị cả, phiền phức nữa là đằng khác, vậy mà em cứ nhìn - như thể mưa có gì đó rất hay ho. Em nhỏ bé trong chiếc áo khoác to sụ, và phải chăng vì thế em mong manh hơn trong mắt tôi. Đôi bàn tay em khẽ vươn ra ngoài ban công. Mưa cuối mùa những ngày không gió, mưa không hắt trên lối về. Đôi mi em khẽ nhắm lại như đang cảm nhận điều gì đó thật nhẹ nhàng, và bình yên. Tôi không hiểu cái lạnh nao lòng ấy có gì hấp dẫn mà một cô gái như em lại đắm chìm vào mưa như thế. Bỗng em quay về phía tôi, tôi chẳng biết nên làm gì lúc này, vậy nên đành đứng nhìn em cười - Mưa có gì hay ho thế em? - Tôi không hiểu mình lấy đâu ra can đảm để bắt chuyện với em. - Người yêu thì có đủ hấp dẫn để ngắm nhìn mãi không anh? - Em không trả lời tôi, thay vào đó là một câu hỏi vu vơ... Mắt em hấp háy cười, tôi biết tôi đã lạc vào đâu đó trong chiều mưa - có em - trái tim tôi lệch nhịp. Em - người con gái tôi yêu... Em là một đứa con gái thích mưa. Vì em lãng mạn, mơ mộng và mưa cũng mơ mộng, lãng mạn chẳng khác em là mấy... Không ít lần em đưa tay ra ô của sổ hứng lấy những giọt mưa đầu mùa đang tí tách, tí tách rơi - vui nhộn và hồn nhiên như cái tuổi 17 của em vậy. Em khẽ mỉm cười, đôi mắt em trong veo như khoảng trời xanh ngoài kia đã được mưa gội sạch. Một tình cảm - cái mùi vị ngây ngô của cảm xúc đầu đời đã nảy sinh trong em... Và em cũng muốn người ta dành một tình cảm đặc biệt cho mình giống như trong trái tim em lúc này, người ta cũng đặc biệt như vậy. Khi ấy em thấy mưa có gì đó hay hay. Em thích ngắm mưa những chiều tan học. Sau này khi thân nhau hơn, em hay trầm ngâm với tôi rằng "Con gái sinh ra vốn dĩ đã gắn với mưa vì con gái mơ mộng, hay suy tư, hay ngẫm ngợi và mưa với thứ âm thanh rơi trong không gian gần gụi, trong khoảng thời gian chẳng thể nào gặp lại - là khoảnh khắc giao mùa bất chợt, là giây phút bình yên về đến nhà hay cái thời khắc chia tay... tất cả, tất cả nghiễm nhiên trở thành nhân tố thuận lợi để cảm xúc nảy sinh, không thôi khiến con người ta nghĩ ngợi, trầm tư mà con gái lại chính là KẺ HAY NGHĨ NGỢI VÀ TRẦM TƯ. Đôi khi tự hỏi tại sao lại như thế, và rồi kết thúc một chuỗi dài suy luận, ta bằng lòng với câu trả lời "Vì con gái sinh ra vốn là như thế..." Tôi cũng chỉ biết cười xòa vì cái suy nghĩ già dặn có vẻ trẻ con của em... 17 tuổi lẽ ra em nên cười nhiều hơn, đùa nhiều hơn, phá phách một tí, nghịch ngợm một tí thế nhưng em của tôi trông lúc nào cũng bí ẩn và nhiều suy nghĩ. Đôi mắt em trong ngần nhưng sao xa xôi quá, tôi có thể đọc được trong ánh nâu ấm áp nơi em chút ngẫm ngợi, chút vu vơ nhưng chẳng thể nào giải thích được vẻ lạnh lùng cuốn hút ở ngời con gái tôi trót yêu thầm. Em tôi mong manh là thế mà cũng cứng cỏi là thế. Em tôi nhỏ bé với trái tim nhạy cảm trước mọi biến chuyển dù là nhỏ nhất của những cơn mưa, thế nhưng tâm hồn em có quá nhiều trắc ẩn mà đôi khi tôi thắc mắc một cô gái như em còn bao nhiêu bí mật trong cuộc đời mình. Người con trai em yêu... Người con gái của tôi, em không yêu tôi. Người con trai em yêu là một cậu bé bằng tuổi, cậu bé hay ho mà mỗi lần nhắc tên mắt em lại hấp háy cười. Cảm xúc đầu đời của em vẹn nguyên tinh khôi và trong lành như giọt sương sớm đọng trên cành lá. Em của tôi mộng mơ là thế, và có lẽ tình yêu của em cũng được vẽ nên bởi sắc màu ngọt ngào, không chút nghi ngờ. Em tôi yêu-tôi không biết có nên gọi đó là tình yêu, bởi em còn ngây ngô lắm. "Đi bên cậu ấy, em lo âu, đôi bàn tay em cứ nắm chặt vào nhau, môi mấp máy chẳng thành lời... Đi bên anh em ríu rít như con chim chích chào hè rực nắng... Em dịu dàng, em nhẹ nhàng như làn sương sớm mỏng manh bên cậu ấy... Còn bên anh, em trẻ con, em mít ướt, em dễ dàng bị tổn thương... Em nói em thích mưa, mưa gột rửa những nỗi buồn trong em... Em cũng nheo mắt cười rằng anh là nắng bên em, còn cậu ấy là gió thỏi qua đời em... Nắng nhàn nhạt, lúc nào cũng bên em vỗ về... Nhưng gió làm em khẽ cười những ngày gió đén, gió thật khó nắm bắt và em thấy gió có quá nhiều thứ hay ho..." Ấy vậy mà... cơn gió ấy làm em tôi khóc nhiều quá, như những chiều mưa rả rích mãi không thôi. Tôi không nhìn thấy em khóc, càng chẳng thể đến bên em lúc này. Người con gái tôi yêu, em quá dỗi mong manh. Tình yêu đầu đời của em đẹp như ánh nắng mùa đông ấm áp, thứ ánh nắng "nhàn nhạt" nhưng lúc nào cũng đong đầy sự thanh khiết và trong lành. Có chăng, có chăng đông quá lạnh giá, mưa quá lạnh giá khiến trái tim vốn dĩ mỏng manh của em bỗng co thắt vì ngột ngạt. Em tôi, em nhạy cảm, em hay suy tư, những điều từng làm em đặc biệt trong tôi nhưng sao giờ tôi ghét quá đỗi. Tôi ghét đứa con gái nhạy cảm như em quá dễ bị tổn thương, không có khả năng tự vệ. Tôi ghét đứa con gái hay suy tư ngẫm ngợi như em dễ buồn, dễ bị tác động bởi thứ cảm xúc tiêu cực không nên có. Tôi ghét đứa con gái nhỏ bé, gầy nhom hay khóc nhè như em, nước mắt của em làm tim tôi lạc nhịp. Một chút đau, một chút buồn, một chút ghen, một chút hờn, và cái tình yêu vô vọng trong tôi...tất cả đang vây lấy tôi. Tôi ghét cái mỏng manh nơi em khiến tôi lúc nào cũng muốn bảo vệ. Tôi ghét người con gái của tôi như thế sao? Tôi có thể ghét em như thế sao? Những khi lòng em ngổn ngang nhiều suy nghĩ, em lại nhắn tin cho tôi. Có lẽ điều đó đã trở thành thói quen của cô gái 17 tuổi đã-một-lần-bị-tổn-thương ấy. Em gọi điện thoại cho tôi mỗi khi "bỗng dưng" em thấy buồn. Và rồi em sẽ hát cho tôi nghe một đoạn, một đoạn em thích nhưng lại khiến tim tôi đau buốt "Đã có lúc em ước phải chi đừng nên yêu anh Để hôm nay em phải xa anh .. phải ôm nỗi nhớ Người như mây gió phía cuối chân trời. Nỡ quên đi mau những lời Lời hứa sẽ mãi em ở trong tim đã quên rồi Anh đã không còn nhớ đến em..." Tôi nghe tiếng em – người con gái bé nhỏ của tôi-em đang khóc, nước mắt em đang rơi, ướt nhòe đôi mắt nâu trong trẻo tôi yêu, ướt đầm đôi má hồng tôi thầm thương, và ướt cả con tim đang yêu ớt run lên nơi em. Và em cũng có nghe chăng tiếng con tim tôi đã lặng đi như thế nào... Em bảo em ghét mưa, em không còn yêu mưa nữa. Mưa làm em thấy quá lạnh lẽo, quá cô đơn. Em đã từng xòe tay ngắm những giọt mưa nhảy nhót. Em đã từng đi trong mưa suốt con đường từ trường về nhà cùng chiếc ô hồng màu nắng. Em đã từng kể cho tôi nghe về những cơn mưa rào ngày hạ, những cơn mưa bụi ngày thu và cả cái lất phất réo rắt của một chiều mưa mùa đông hấp dẫn em thế nào. Em của tôi, em tôi ghét mưa được sao? Em hòa mình vào mưa, nếm trải tất cả cái buốt lạnh len lỏi sâu thẳm từ những giọt vô tình lộp bộp trên vai em, tóc em, trên đôi mắt đã sưng vì khóc quá nhiều. Nước mắt em rơi, nóng hổi, chảy dài trên đôi gò má đã trắng bệch vì lạnh. Đơn giản vì đi trong mưa, không ai thấy em khóc, không ai thấy nước mắt em, có chăng chỉ mình em đang cười chính mình, và có chăng cũng chỉ có mưa mới đang khóc cùng em. Em vẫn thế, cứng đầu bướng bỉnh đến đáng ít đêm em vội vùi sâu mình trong chiếc chăn dày, không ai thấy em khóc, không ai biết rằng em tôi đang nằm đó rấm rức khóc cho một chuyện tình đã qua. Em vẫn hay khiến người khác đau lòng vì mình như thế. Em tôi còn quá ngốc nghếch ở cái tuổi 17 lắm mộng mơ của em. ... Đêm cuối đông. Em đang thổn thức trước cửa nhà tôi. Phải làm gì với em tôi đây? Người em ướt sũng, em lại làm gì thế này hả con bé ngốc? Em tự hành hạ bản thân mình thế sao? Em suýt nữa lả người đi vì lạnh. Tôi phải làm sao đây? Chỉ mình em đau thôi sao? Tôi xốc người em lại, em tiếp tục khóc, tôi thấy ghét những giọt nước mắt nơi em, tôi ghét đứa con gái mềm yếu tôi đang ôm trong lòng. Em vô tình độc ác với tôi. Sự nhạy cảm thường trực của em đâu rồi? Lẽ nào, em chưa bao giờ nhận ra tình cảm nơi tôi? Phải chăng vì Gió quá hay ho mà Nắng đã nhạt màu? - Em đừng có khóc trước mặt anh! Anh xin em đấy! Tiếng em nấc lên nghèn nghẹn. - Em của anh đâu rồi? Đứa con gái trẻ con, hồn nhiên của anh trước kia đâu rồi? Em khóc có thể đưa người đó trở về bên em được sao? Em khóc thì người đó sẽ lại yêu em hay sao? Làm ơn, em tỉnh lại, tỉnh lại đi. Tôi giận dữ lay vai em, đôi bờ vai bé nhỏ mà tôi từng muốn bảo vệ, từng muốn ôm trọn vào lòng để chở che. Em ngước đôi mắt ngấn nước nhìn tôi, em lạnh lùng - Anh là gì của em? Là bạn em? Là anh trai của em? Hay là người yêu em? Anh...là gì chứ? Là gì chứ?... Em đứng dậy, bình tĩnh, bình tĩnh trong sự vô hồn. Tôi chết lặng, tôi có là gì của em đâu. Anh trai ư? Tôi chấp nhận làm anh trai của em để có thể quan tâm em, lắng nghe em mà không phải lo lắng một ngày em sẽ lặng lẽ bước ra khỏi cuộc đời tôi. Ấy vật mà ngay lúc này, khi em chạy vào trong cơn mưa tăm tối ngoài kia, tôi đang đứng bất lực và đau đớn thế này. Tôi là gì, là gì đối với em? Tôi vẫn hay tự hỏi mình như thế. Em tình cờ bước vào cuộc sống đơn độc của tôi, gieo vào đó những nốt tươi tắn trên khuông nhạc vốn quá nhiều âm trầm buồn bã. Và giờ, em bước đi mà không cho tôi cơ hội níu kéo, không có cơ hội nói thật lòng mình. Tôi không thể trách em, càng không thể trách người con trai làm em khóc. Có chăng cơ hội vụt qua tay là do tôi không cam đảm nắm lấy... Có chăng tình yêu đơn phương của tôi đã vừa chết lặng vì sự nhút nhát nơi tôi... Không gian cũ Trời lại không nguôi thổn thức với những cơn mưa dài lê thê, một đêm lạnh se sắt. Đứng nhìn mưa rơi nơi mái hiên lớp học, tôi nhớ em cồn cào. Hai năm về trước, tôi gặp em cũng chính nơi đây. Cái khoảnh khắc trái tim tôi ngẩn ngơ lệch nhịp, cái khoảnh khắc người con gái bé nhỏ tôi yêu bước vào cuộc đời tôi. Em vẫn luôn là tình yêu nơi tôi. Tôi nợ em một lời tỏ tình, tôi nợ em một bờ vai, tôi nợ em một vòng tay, một cái ôm, nợ em những yêu thương lẽ ra tôi phải trao em-người con gái tôi yêu. - Người yêu thì có đủ hấp dẫn để ngắm nhìn mãi không anh? Giọng nói ấm áp, trong veo ấy bao lâu tôi đã không được nghe. Dáng người nhỏ nhắn ấy bao lâu rồi tôi không trông thấy. Em đang đứng trước mắt tôi, chiếc áo khoác to sụ-em nhỏ bé, chiếc ô màu hồng cầm trên tay và dáng người nhỏ nhắn, đôi mắt nâu của em lại đang hấp háy cười-với tôi. - Người yêu thì có đủ hấp dẫn để ngắm nhìn mãi không anh? Em tôi lại nghịch ngợm hỏi vu vơ như thế. Em chạy tới, len đôi tay nhỏ nhắn ôm lấy tôi. Con tim tôi lại chuệch choạc vì em nữa rồi. Nhật kí ngày...tháng...năm... Nhật kí của cô gái 17 tuổi Ngày ấy em bối rối trước anh, ngày ấy em vờ vu vơ hỏi anh chỉ là em giấu đi nhịp tim em lệch lạc. Khoảnh khắc anh nhìn em, em biết cảm giác nơi trái tim em là thật. Nhưng tại sao ngày em nói có người yêu em, anh không níu lấy tay em? Tại sao anh không mắng em vì em ngốc nghếch như thế? Em khóc chẳng phải vì người ấy bỏ em đi, em khóc vì cái đứa ẩm ương như em lại đang làm tổn thương người đang yêu mình. Cậu ấy không có lỗi, tình yêu làm gì có lỗi, có chăng tại con người ta chưa là duyên là phận mà thôi. Em rời xa anh để biết rằng em nhớ anh thế nào. Em chọn cách rời xa anh để em biết với em, anh đặc biệt ra sao. Anh nói em ngốc nghếch. Là anh ngốc nghếch hay tại em ngốc nghếch khi anh mãi chẳng nhận ra tình cảm nơi em? Tôi ôm em vào lòng, ôm cái dáng hình thân thương ngày nào. Là em của tôi hay sao? Em lại vờ giận dỗi - Không có gì để nói với em à anh trai ngốc? - Không phải anh trai! - Chứ là gì? - Em vẫn bướng bỉnh hếch cái mũi chẳng cao mấy vặn vẹo hỏi lại tôi. - Đơn giản là "Anh" thôi. Anh yêu em, bé ngốc của anh à P Tiểu Tinh Tử Chủ đề tình yêu luôn là nguồn cảm hứng vô tận của các tác giả. Dưới đây là top truyện ngôn tình yêu đơn phương mang lại những cảm xúc khó quên cho độc giả. 1. Anh Không Muốn Để Em Một Mình – truyện ngôn tình yêu đơn phương Thể loại Ngôn tình Tác giả Diệp Lạc Vô Tâm Số chương 39 chương Vốn dĩ đời người trãi qua ngắn ngủi, vì vậy chúng ta nên cố gắng bước tiến về phía trước, hy vọng phía cuối con đường nhìn thấy phong cảnh đẹp. Nhưng khi chúng ta thực sự đến điểm cuối đó, chờ đợi chúng ta lại là phong cảnh nào? Tôi không thể nghĩ ra nên nói chuyện với một vài người… là những người bước lên “chuyến tàu cuối” của cuộc đời. Đối với họ, hành trình sinh mệnh chỉ còn lại trạm cuối cùng, họ muốn dừng chân, ngắm thật nhiều phong cảnh hai bên đường, cho dù chỉ là một bông hoa nở, một chiếc lá rơi… Thì ra, câu chuyện của cuộc đời không giống như tiểu thuyết, câu chuyện của cuộc đời luôn không biết lúc nào thì đột nhiên dừng lại, chỉ còn lại là bông pháo hoa rực rỡ và ngắn ngủi trong ký ức mỗi người. Tôi viết cuốn sách này là muốn ghi lại những bông pháo hoa xán lạn, rực rỡ nhất ấy. Truyện ngôn tình yêu đơn phương Xem thêm Truyện ngôn tình nữ chính là sát thủ Thể loại Ngôn tình Tác giả Lục Xu Số chương 64 chương Với 64 chương truyện, tác giả muốn nhắn đến đọc giả rằng Nếu bạn đem sự hy vọng vào người khác giảm đến mức ít nhất, bạn sẽ không phải đối mặt với cảm giác thất vọng tràn trề… 3. Tôi Như Ánh Dương Rực Rỡ – truyện ngôn tình yêu đơn phương Thể loại Ngôn tình Tác giả Cố Mạn Số chương 40 chương Một câu chuyện mang đậm phong cách lãng mạn nhẹ nhàng và khó quên của Cố Mạn, những cung bậc tinh tế trong tình yêu được tác giả đưa vào câu chuyện một cách khéo léo, người đọc có cảm giác như hòa cùng nhân vật chính trải nghiệm qua những thăng trầm trong tình cảm của cô. Truyện ngôn tình yêu đơn phương Click ngay Truyện ngôn tình cổ đại hay nhất 4. Bức Thư Bị Lãng Quên – truyện ngôn tình yêu đơn phương Thể loại Ngôn tình Tác giả Cố Tây Tước Số chương 27 chương Đôi khi cứ ngỡ đó chỉ là sự gặp mặt tình cờ, nhưng biết đâu giữa dòng người xuôi ngược ấy, họ lại gặp nhau lần nữa. Vậy có phải xem như là có duyên??? Lại thêm lần nữa chạm mặt, có nhiều điều thấy thật lạ, có lẽ nào lại tình cờ nhiều vậy? Giờ có thể xem như là định mệnh chăng??? Thuở thiếu thời, có vô số điều đẹp đẽ xoay quanh, cái đáng quý nhất lúc đó chính là tuổi trẻ, là sức sống tràn trề, là con tim nhiệt huyết, là tình cảm ngây ngô Thuở thanh xuân, ai chưa từng có giây phút xao động, cái khoảnh khắc quyến luyến bồi hồi, những rung động đầu đời chớm nở, những lúc mơ màng tưởng nhớ Tất cả, tất cả đều thật đẹp thật đáng yêu và đáng trân trọng. Một câu chuyện dễ thương cho mọi người, như một dấu ấn một gợi nhớ về thanh xuân đang tới hay đã qua, cho ta lại trân trọng và tìm lại những xúc cảm đơn thuần 5. Thầm Yêu Quất Sinh Hoài Nam – truyện ngôn tình yêu đơn phương Thể loại Ngôn tình Tác giả Bát Nguyệt Trường An Số chương 100 chương “Lạc Chỉ yêu Thịnh Hoài Nam, chẳng ai hay biết.” Bạn có từng, hay đang yêu một người mạnh liệt đến khắc cốt ghi tâm, nhưng không ai hiểu thấu chưa? Chỉ một lần gặp gỡ thời ấu thơ, thế mà hình ảnh Thịnh Hoài Nam như đã in sâu vào tim Lạc Chỉ suốt mười một năm dài đằng đẵng. Truyện ngôn tình yêu đơn phương Lần tiếp theo xuất hiện, anh ấy rực rỡ như ánh mặt trời, từ đó nhật ký của Lạc Chỉ trở thành một vở kịch chỉ có một diễn viên chính – đó chính là anh . Lạc Chỉ rón rén yêu, cẩn thận yêu, nhưng tình yêu đó cũng vô cùng kiêu ngạo. Mối tơ vương trong lòng cô bung nở rất nhanh, chẳng thể nào mà dễ dàng tháo gỡ. Người ấy ở đây, trong trái tim Lạc Chỉ, trong đôi mắt Lạc Chỉ. Chỉ cần bước thêm một bước là có thể phá vỡ khoảng cách của mười mấy năm. Nhưng khoảng cách xa nhất trên thế gian, không phải là em yêu anh nhưng anh không biết. Mà là yêu anh, nhưng không thể chạm tới anh. Giữa Bắc Kinh phồn hoa huyên náo, đại học P rộng lớn cũng chỉ giống như trường phổ thông Chấn Hoa mãi nơi phương Bắc xa xôi, khiến Lạc Chỉ bơ vơ, không có nơi nương náu. Trên đây là một số truyện ngôn tình yêu đơn phương hay dành cho độc giả. Chúc bạn đọc có những phút giây thư giãn thoải mái. Thể loại Học đường, tâm lý, tình cảm, ngược tâmMối tình đầu của cô bé Thanh Mai được bắt nguồn từ một cây bút cái ngày đầu tiên bước chân vào lớp 6, Thanh Mai đã nhận được nó từ một cậu bạn ngồi thi kế bên. Kể từ đó, đôi mắt đen láy biết cười kia đã gieo những mong nhớ vu vơ vào lòng Thanh Mai, trở thành một niềm vui, một bí mật nho nhỏ được cô mang theo trong suốt quãng đời học trò của mình. Đối với cô, chỉ cần được ngồi trong một góc, thầm lặng dõi theo cậu mỗi ngày là đủ đến khi sự thầm lặng ấy, bằng cách nào đó, đã chẳng thể tiếp tục được vị kỷ, tổn thương, những vô tâm, sai lầm... rất đỗi đời thường đã và đang xảy ra, đẩy cô bé vào những tình huống phải lựa chọn đầy đau khổ. Hai chàng trai, hai tính cách, hai số phận, hai cách yêu hoàn toàn đối lập, đâu mới là người mà định mệnh đã mang đến và sắp đặt để ở bên cô đến suốt cuộc đời này?Thanh Mai không thể lựa chọn. Nhưng cô sẽ phải lựa có là một câu chuyện cổ tích đi chăng nữa, cũng chẳng thể có cái kết hạnh phúc chung cho tất cả mọi người…Chỉ là nước mắt của ai đã được đem ra để đổi lấy nụ cười cho ai mà thôi...​Lời tác giảNếu bạn đã từng ôm ấp một mối tình nào đó nhưng không dám bày tỏ, hãy nán lại một chút và chia sẻ với mình câu chuyện này. "Đơn phương" đôi lúc sẽ không hiện diện trong một hồi ức đẹp đẽ, mà lại trở thành niềm nuối tiếc lớn lao, khi mà thứ ta có được chỉ là "kỷ niệm", còn thứ ta mất đi, lại là "cả cuộc đời"...Một câu chuyện đã từng có thật. Và giờ là lúc mình muốn nó có được cái kết trọn vẹn hơn...

truyện tình yêu đơn phương của con gái